Chúng tôi lên đường lúc 3 giờ sáng mùng 2 Tết. Khác với trước đây, để tiết kiệm thời gian, chúng tôi chọn máy bay, nhưng lần này được nghỉ dài ngày nên cả nhà quyết định đi ô tô vào các tỉnh miền Trung. —— Ấn tượng của tôi về Pingshun Vào lúc bình minh, hai bên đường có những vườn thanh long. Đặc sản Quy Nhơn (Quy Nhơn) là món bánh hỏi lòng heo, bánh xèo tôm và sinh tố vàng vừa ngon vừa rẻ, Huế là biển Lăng Cô, phá Tam Giang với tượng voi đá nhô lên giữa biển. Đà Nẵng (Đà Nẵng) là cây cầu bắc qua sông Hàn sáng lấp lánh về đêm.

Gành Đá Đĩa Phú Yên. Ảnh: Nhật Tân

Khi đi ô tô, chúng ta thường phải dậy sớm và đi. Khó khăn lắm, nhưng bù lại, tôi phải ngắm bình minh ở nhiều nơi. Đặc biệt khi chinh phục được điểm cực Đông của Tổ quốc, tại đây bạn có thể nhìn thấy cảnh mặt trời mọc đầu tiên của Việt Nam trên đất liền Trung Quốc, ba nước Đông Dương và toàn bộ lục địa Đông Nam Á.

Khi biết tin mình sẽ chọn Phú An là điểm dừng chân cuối cùng của chuyến đi và sau đó sẽ trở lại thành phố biển Vũng Tàu, ý tưởng này đã nảy ra trong đầu tôi. Ngày mà tôi chinh phục rất đặc biệt, ngày lễ tình nhân 14/2. Có lẽ vì vậy mà nhiều cặp đôi đến đây để cùng nhau đón ánh bình minh đầu tiên, rất lãng mạn. Tôi đi cùng một người bạn quê Nâu-Phú Yên. Nhưng nhờ có anh ấy mà mọi khó khăn, thử thách đã được đơn giản hóa đôi chút.

Lúc 4 giờ sáng, hai thanh niên đi xe máy ngang qua khách sạn ở trung tâm Tuy Hòa, chạy ra quốc lộ 1A. bởi. Đoạn đường khoảng 35 km. Sau khi leo lên một đoạn ngắn, bạn sẽ thấy một ngã ba ba chiều có bảng chỉ dẫn, dẫn thẳng đến Mong Kok Kok và Dai Lan. Từ đó, chúng tôi tiếp tục đến bãi đậu xe dưới chân ngọn hải đăng Dailan, khoảng 10 cây số. Đến nơi thì chạy bộ hơn 2 cây số là đến ngọn hải đăng.

Hải đăng Đại Lãnh. Ảnh: Nhật Tân

Cả hai chân bắt đầu đuối. Nhưng chính tiếng điện thoại “ra đi” khiến tôi phấn chấn hơn, quên đi cái mệt mỏi và lạnh lẽo lúc đó. Dù chỉ cách vài thước, chúng tôi cũng phải vượt qua một vách đá dựng đứng để đến được điểm đánh dấu.

Dấu cực đông được trải trước mặt tôi bằng đá cẩm thạch. Tôi không biết phải làm gì lúc này, ngoài việc đọc nhanh tất cả những dòng chữ được khắc trên đó, rồi nhờ bạn tôi chụp vài tấm ảnh làm kỷ niệm.

Hiện tại mọi người đều hy vọng sẽ đến, ánh bình minh ló dạng phía chân trời và mặt trời dần dần ló dạng. Nhìn cảnh vật xung quanh lúc đó như một ma trận, hấp dẫn khiến người ta không cách nào thoát ra được.

Bình minh trên đất liền của Việt Nam. Ảnh: Nhật Tân

Ngắm nhìn một thoáng ta ngược về quá khứ. Sáng nay, tôi đã có dịp vi vu bãi biển đẹp nhất Phú An. Ngắm nhìn từ Mũi Đại Lãnh, Bãi Môn và Bãi biển Đại Lãnh xinh đẹp. Phóng tầm mắt sang bên phải bạn sẽ thấy ngọn núi Đá Bia cao 706m ở đỉnh đèo Cả, chúng ta vẫn gọi là Hòn Vọng Phu, có rất nhiều câu chuyện kỳ ​​bí xung quanh ngọn núi đá này. Có thể nói đây là những bãi biển đẹp nhất mà tôi từng thấy, trông như hoang sơ với từng lớp sóng xô vào bờ, trang trí cho bức tranh một cách hoàn hảo.

Xa xa, những chiếc lều nhỏ được người dân chất đống ngay trên bãi biển. Tôi hy vọng mình có cơ hội quay lại và cảm nhận cảm giác này. Nó nằm trên bãi biển hoang sơ, cảm nhận gió biển, lắng nghe tiếng sóng và buổi sáng thức dậy để ngắm bình minh đầu tiên. Tưởng tượng ra là tôi hạnh phúc lắm rồi .

– Xem thêm: Mũi Sa Vĩ, Đông Bắc Trung Quốc

Người đọc: Nhật Tân

Biên tập: Kim Anh

@ @ vnexpress .mạng lưới