Phạm Quang Tuấn (24 tuổi, đến từ Quảng Trị) là người không chỉ thích học hỏi, khám phá bản thân mà còn thích trải nghiệm nhiều điều lạ lẫm ở một đất nước mới. Đầu năm 2014, Tuấn quyết định nghỉ việc làm marketing online và bắt đầu hành trình của riêng mình. Trong đó, đáng nhớ nhất là chuyến đi xuyên Việt đầu tiên đến Thác Mai vào tháng Bảy.

Off-roading là khái niệm không còn xa lạ khi các tay đua luôn thách thức nhau. Một con đường nguy hiểm và khó khăn. Đó là những con đường hẹp, khó đi, hiểm trở, nước mưa trơn trượt, đất lầy lội, có khi đá văng khắp nơi, đá lởm chởm …—— đoạn rừng lầy lội xuyên rừng lịch Lý.

9h ngày 5/7, nhóm 11 người của Tuấn rời chợ Thủ Đức (TP HCM) đi Thác Mai (Đồng Nai). Sau 30 phút, cả đội rẽ vào Bloem – con đường dẫn vào thủy điện Trị An. Từ đó chỉ còn lại hai căn nhà, đường dẫn ra cây xanh cảnh quan đẹp. Cây cối, mây trời và hồ thủy điện rộng lớn.

Một nhà máy thủy điện ở huyện Vĩnh Cửu (Đồng Nai) của Trih, cách thành phố Hồ Chí Minh 65 km về phía đông bắc. Khung cảnh trên đường vào Hồ Thủy điện Trị An rất thoáng khiến cả nhóm phải dừng xe để chụp ảnh và tận hưởng cảm giác thư thái hiếm có này.

Đường cạnh Thủy điện Trị An. — Cuộc hành trình tiếp tục đến con đường đất đỏ dẫn đến Rừng Marta. Ngược lại, mọi thứ không có gì khó khăn, ngược lại, con đường vào xã Phú Lý, huyện Vĩnh Cửu ngày càng khang trang hơn. Nhóm xe lăn không phải là rào cản. Tuấn chia sẻ: “Đây là đoạn đẹp nhất của chuyến đi này, giống như một dải băng. Hai bên đường là rừng và hầu như không có nhà.

Phần thú vị nhất trong chuyến đi off-road đầu tiên của Tuấn là Lượt tiếp theo: Vượt rừng Lý Lịch trên con đường đất đỏ sình lầy, khi cả đội bắt đầu vào rừng thì trời nắng chang chang khiến mọi người thất vọng, tuy nhiên tình huống sau cơn mưa mấy ngày đầu cũng đủ khiến đội của Tuấn rơi vào thế Tiến thoái lưỡng nan, Tuấn giải thích: “Đường off-road càng khó, càng hấp dẫn, đường mưa mới ẩm ướt.

Đối với Tuấn, khoảnh khắc hạnh phúc nhất là khi mọi người cùng nhau kéo chiếc xe đạp ra, xe phía trước vượt lên nhưng xe phía sau loay hoay trong bùn, ngoài ra mọi người trên xe đều “reo hò” … … Cúi xuống ghi lại khoảnh khắc “có một không hai” Thành rơi xuống vũng lầy, Tuấn bị một cú trời giáng khiến cả bọn cười liên tục, dù lần đầu tiên đi cùng mình nhưng Tuấn vẫn cảm thấy mọi người đang tiến lại gần, Từ lâu nam nữ tụ tập lại không có khoảng cách không rõ, đẩy xe hàng, ai nấy đều tráng kiện quần áo từ trên xuống dưới, quần áo giày dép sạch sẽ giờ dính đầy bùn ướt, nhưng nụ cười vẫn chưa tắt. Mệt mỏi hết cả.

Mọi người xúm lại dắt xe ra khỏi con đường lầy lội.-Sau một hồi vất vả và vui vẻ trên con đường rừng Lý Lịch, họ dừng lại bên cạnh Một cửa hàng tạp hóa nhỏ ở Thanh Sơn, phục vụ bữa trưa và bữa tối, chỉ có cơm nắm, cá khô và một chút thịt … Bữa ăn trở nên rất ngon miệng, đến 2 giờ chiều đoàn lên xe về Định Quán. Đừng đi qua Phà số 124. Nhân tiện ở đây bán nhiều cá kho lắm, mua hai con ở Thác Mai làm nguyên liệu cho bữa tối, đường vào Thác Mai rậm rạp vì chỉ có đường rừng che. Sỏi. Sau khi về đích Thác Mai, bữa tối thịnh soạn gồm gà, cá nướng và rượu nho, sáng hôm sau, nhóm Tuấn kết thúc chuyến đi, ngâm mình trong Bàu Nước hết mức có thể. Xuống nước rồi quay lại Sài Gòn, để khám phá cung đường, Tuấn và nhóm bạn có nhiều kỷ niệm khó quên, từ cú ngã bất diệt, tiếng cười sảng khoái cho đến bữa ăn vui vẻ trong rừng Lý Lịch. -Hongchi

Ảnh: Cung cấp nhân vật