Con đường rừng uốn lượn qua những tán cây. Nắng chiều đã nhạt dần, nhường chỗ cho làn sương mù trong cả không gian. Ở đây, tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng chim kêu trong tổ, và tiếng côn trùng ẩn mình trong cỏ xanh. Khi màn đêm buông xuống, bóng tối nhanh chóng lan rộng trong các hang cùng ngõ hẻm. Con đường này thưa thớt.
Cách cửa rừng giữa rừng chừng 20 cây số, quãng đường không dài lắm nhưng nên thơ của một đêm ngàn lá lái trong gió rì rào không ngớt khiến ai cũng phải vội vã đến đi bộ. Chiếc xe ô tô bị cuốn theo vết bẩn sang hai bên. Con đường mỗi lúc một dốc hơn, rừng rậm hơn và thưa thớt hơn. Sương đêm đủ mát má, gió đêm luồn tay vào túi áo cho đỡ lạnh.
Cánh chạy về phía Cúc Phương mấy lần rảnh rỗi để kích thích rừng vị giác. Trong không gian thoáng đãng, mát mẻ của bạt ngàn cây xanh, đôi khi họ chỉ thích thú với những con đường mòn đi bộ, tìm kiếm những loài quý hiếm trong rừng rậm hay đạp xe đạp đôi. Nghịch cảnh, vui vẻ tận hưởng không khí trong lành này. Có khi chẳng đi đâu xa, họ chỉ đung đưa chân trên chiếc xích đu trước nhà nghỉ, vui vẻ nhìn nắng nhảy khỏi lá.
Căn nhà gỗ sâu. Ở giữa rừng, thân thiện với rừng. Nghỉ đêm trên ban công nhỏ của nhà nghỉ được bao quanh bởi rừng cây, uống một tách trà ấm cúng và hàn huyên những câu chuyện bạn bè. Sương lạnh lắm. Các hương liệu của trầm hương, đinh hương và hồi, quế được bỏ vào một chiếc lọ nhỏ, nến vàng như mật ong. Gió hiu hiu không đủ để dập tắt những ngọn nến, nó sẽ chỉ làm cho gỗ thơm hơn và câu chuyện dài hơn. Trong không gian của rừng già thoang thoảng mùi đất ẩm, ngai ngái của cỏ cây, mùi gỗ và sương mù.
Khu rừng đánh thức du khách bằng bài hát của chim sơn ca. Tiếng ríu rít buộc những người ngủ lâu nhất phải đặt tay lên cằm và tận hưởng nó. Bài hát này có niềm vui ca ngợi mặt trời, nụ cười hạnh phúc của các cặp đôi hạnh phúc, và bài hát chào mừng trong rừng. Lớp lót.
Khu rừng như bị cuốn trôi sau khi bơi trong đêm mù sương. Ánh nắng ban mai được điểm tô bằng những giọt sương, cành cỏ nhẹ nhàng lướt chân trần. Từng đàn bướm vàng, bướm trắng tụ tập dưới lối đi, đủ bước khiến đàn bướm xinh trò chuyện không dứt. Con nhện nhả tia sáng yếu ớt, con châu chấu nhảy ra sau đám cỏ lách tách, con bọ dừa im lìm trên lá … Dường như mọi việc đều bận rộn với công việc riêng, vì mong ngóng tiếng động, mọi thứ. là đột nhiên, ở đâu đó trong rừng sâu, ở nơi này côn trùng làm cho rừng càng thêm tươi đẹp.
Khi khách du lịch bị thu hút bởi vẻ đẹp thiên nhiên vào buổi sáng hôm đó, dường như lo lắng và mệt mỏi biến mất, và khu rừng rực rỡ tuyệt đẹp. Dù thời gian có trôi đi, nhưng đêm về với Cúc Phương vẫn còn khắc sâu trong ngõ ngách tâm hồn của những người từng trải, rồi lưu luyến, có khi trở về trong vòng tay của núi rừng.