Vào ngày Hà Nội chấm dứt tình trạng xa lánh xã hội vào cuối tháng 4, Trần Phi Long lập tức bay vào Đà Nẵng trong chuỗi nhà hàng của mình và thành lập một cửa hàng mới ở đó. Đây sẽ là một câu lạc bộ bia nhìn ra sông Hàn, nằm trên đường Trần Văn Trứ – một khu phố mới với hàng loạt nhà hàng ăn ngon.
Trong vòng 3 tháng tại Việt Nam không xảy ra lây nhiễm cộng đồng, các chuyến bay quốc tế không được nối lại nhưng lượng khách nội địa đến Đà Nẵng đã tăng 90%. Trong tháng Bảy, hơn 1,4 triệu người đến thành phố, đánh dấu một mùa hè sôi động cho ngành du lịch miền Trung. Cuối tháng 7, nhà hàng đã hoàn thành đợt tu sửa cuối cùng và dự kiến khai trương vào ngày 1/8. Tuy nhiên, trong thời gian kinh doanh 24/7 các ngày trong tuần, TP Đà Nẵng dường như bị nghi nhiễm nCoV. Sáng 25/7, người đàn ông 57 tuổi được xác định là “Bệnh nhân 416”. Ba ngày sau, thành phố cách ly 1,1 triệu người với xã hội, và tất cả các phương tiện giao thông đến và đi của hành khách tạm thời ngừng hoạt động. Anh Long bị kẹt trong thành phố và nghe hàng chục vụ khác mỗi ngày mà không có gì bảo đảm. Sáng 31/7, anh ghi nhận 45 trường hợp.
Các tình nguyện viên trong bếp dịch vụ phải được khám sức khỏe hàng ngày. Ảnh: H.P
Ngày 1/8, lễ khai trương không được tổ chức như kế hoạch, không có hoa chúc mừng, không có thực khách ngồi, chạm cốc và gọi đồ ăn. Chỉ vài chục người đeo khẩu trang và găng tay, đóng gói hơn 2.000 suất cơm và canh, chuyển đến các thành phố và vùng sâu vùng xa. Bận rộn, nhưng không lộn xộn.
Trần Phi Long đã vào bếp từ 8 giờ sáng. Anh ta đeo khẩu trang và trùm khăn kín đầu bằng ni lông, tách cơm và canh, sắp xếp đồ tráng miệng và gói cho kịp giờ cơm cách ly để 10h30 sáng và 5h chiều. Sau khi hoàn thành công việc, ngày đầu tiên đi làm là 9h tối. Kết thúc. Quần áo trên người nồng nặc mùi thức ăn. “Trông không giống quản lý cấp cao nữa.”
Nhà hàng nơi anh Long làm quản lý trở thành Sun Cha và hai bếp ăn ở quận Hải Châu sau “Nhà bếp Đà Nẵng” Nhà bếp thứ ba sau đó. Đây là nhóm thiện nguyện do chị Nguyễn Trúc Chi, khách từ Sài Gòn làm trưởng nhóm. Cô bị kẹt lại Đà Nẵng sau ngày 28/7. Là một chuyên gia ẩm thực, bà kêu gọi các cộng đồng ăn uống (công ty cung cấp suất ăn, quán ăn) ở Đà Nẵng tổ chức bếp ăn, nấu cơm đưa đi bệnh viện, có khu cách ly cho các bác sĩ, bộ đội. Chống dịch đầu tay. Chỉ trong vòng một ngày, có hơn 100 chủ khách sạn quy mô lớn và quản lý cấp cao đang hoạt động tại Đà Nẵng, với tinh thần “ai cũng có thể đóng góp”.
Chuỗi cung ứng bếp ăn tuân thủ quy định an toàn thực phẩm của Bộ Y tế. Các tình nguyện viên tham gia phải được kiểm tra nCoV hàng ngày và các báo cáo y tế. Họ chia thành ba đội công tác, mỗi đội khoảng chục người, không đông, không đảm bảo an toàn dịch bệnh. Nguyên liệu được chuyển từ trang trại ở Đà Lạt về, do chủ nhà hàng cung cấp.
Trần Phi Long và hơn 20 nhân viên nhà hàng, giám đốc ẩm thực, bếp trưởng tình nguyện Resservir. Mong muốn “cho qua cơn dịch rồi tính chuyện kiếm tiền, giờ chỉ muốn chia sẻ với Đà Nẵng”.
Lang, người lần đầu làm cơm văn phòng cho khu cách ly, nói: “Hơi bối rối.” Anh kể, hôm đó, đầu bếp mượn một chiếc lò có thể hấp 300 suất cơm trong một giờ. Thao tác không quen thuộc, họ phải điều chỉnh, và cuối cùng cơm trở thành nếp. Tôi chỉ mong “bữa ăn này sẽ không quá khó nuốt”.
Thực đơn của mỗi bữa ăn được cân bằng giữa thịt, cá và rau để bác sĩ và những người bị cách ly không còn cảm thấy ngán. Nhiếp ảnh: H.P
Trước sự cô lập của xã hội, với những sân bay và nhà ga xe lửa đông đúc, thành phố chứng kiến những đám đông chạy trốn khỏi dịch bệnh. Bích Hương, quản lý truyền thông tại một khu du lịch ở Đà Nẵng, ngay lập tức nhấc máy gọi về nhà: “Lần này con không có ở nhà” mặc cho mẹ cô phàn nàn.
Tôi nhớ đợt dịch đầu tiên vào đầu tháng 3. Thành phố ghi nhận 6 trường hợp mắc, chủ yếu là du khách nước ngoài. Sau đó Bích Hương trực tiếp xách vali về sân bay miền Tây quê anh, tránh phiên dịch kéo dài hai tháng. “Khi nghe tin về Covid, tôi rất sợ. Gia đình ra mặt trước và Hương chỉ muốn quay về với bố mẹ”, cô nói. Trong suốt ngôi làng, cô Hoàng quyết định ở lại. Sau khi biết cô Trek nghĩ gì, cô lập tức trở thành người đứng đầu giới truyền thông. Một ngày, Hương chỉ ngủ được 3-4 tiếng để điều phối công việc.
Đã gần hai tuần trôi qua, và nhà bếp gần như đã hoạt động ổn định. Thực đơn mỗi bữa khác nhau, đủ chất bột đường, đạm và rau củ để người ăn không bị ngán. Số bữa ăn nhận được từ cơ quan y tế thành phố, số bữa ăn trong ngày và số lượng nhóm. Ban điều hànhPhát một số tại mỗi điểm và ghi lại mẫu cần xác minh. Ngày 2 lần trực vào 10h30 và 5h sáng để cách ly các bộ đội có trách nhiệm thay vì trực tiếp làm để đảm bảo an toàn cho ổ dịch.
Chị Bích Hường (trái) chuẩn bị hộp cơm cùng các tình nguyện viên. Ảnh: H.P
Ngoài các thành viên, số tiền gây quỹ cho các hoạt động của nhóm còn đến từ sự ủng hộ của cộng đồng. Mạnh thường quân đôi khi chỉ là dân thường, gánh 5 kg gà sạch. Hoặc là chủ Nông trường Đắk Lắk gửi từ khu cách ly vài xô sữa dê … về, hoặc ảnh cho thấy gạo đã dùng hết. Nhưng đôi khi, Shanen cũng tiếc vì món ăn mang đi của mình vẫn còn nóng hổi nhưng khi các nhân viên y tế, chiến sĩ đã làm xong việc mở hộp cơm ra đã nguội lạnh vì để lâu mới ăn. Mừng là sáng đọc nhiều bài không có bệnh nhiễm trùng mới. Người ta hy vọng rằng những ngày gạo kiểm dịch sẽ sớm kết thúc, vì điều đó có nghĩa là dịch bệnh có thể được kiểm soát.
Riêng Bích Hương, khi Đà Nẵng hết dịch, cô sẽ đặt vé sớm nhất có thể. Tây thì để bố mẹ yên tâm đi xem mặt.