Bà Nguyễn Thị Mai 52 tuổi là bà ngoại của bé Minh Hiếu 6 tuổi. Anh Hiếu đã điều trị bệnh ung thư máu ở Bệnh viện Ung Bướu hơn ba năm. Khi kết thúc đợt truyền hóa chất, sáng 24/12, chị bắt xe về quê Tây Ninh. Nhưng Hiếu chưa bao giờ chơi Noel. Buổi chiều, bà ngoại dành thêm một buổi cho anh và các bạn trong lớp học văn ở bệnh viện Ung Bướu, cùng ngày tập luyện và biểu diễn.
Cô Mai ngồi một mình trong góc lớp, nhìn cậu bé đầy nhiệt tình. Bất cứ khi nào họ lỡ nhịp hoặc va vào bạn, hông của họ sẽ lắc lư, xoay người và mỉm cười. Cô ấy nói: “Đây có lẽ là ngày Hiếu hạnh phúc nhất.”
Mới hôm qua, Hiếu còn mệt vì hóa trị và vẫn nằm trên giường như một con gà mái nhắm nghiền mắt. Cô phải nhờ bác sĩ chăm sóc cho hai chai nước biển để cô có thể vui vẻ đón Giáng sinh. Mùa Noel trước, anh bật khóc, thấy bạn mình khỏe hơn nên xuống sân bệnh viện nhận quà và chơi trò chơi.
Minh Hiếu và bà cố. Ảnh: Thu Anh .
Cậu bé này không hiểu ung thư là gì, và thường thắc mắc tại sao phải tiêm nhiều thuốc như vậy, tại sao không thể ở nhà chơi với mẹ và anh trai. Những lúc như vậy, bà nội lại an ủi, cố gắng chịu đựng cho bớt đau rồi về quê. Sự hồi phục của Hiếu luôn có bà ngoại đồng hành. Mẹ tôi bận chăm hai con, bố tôi đi làm thêm, ít có thời gian đưa con đi bệnh viện. Bà Mai nói. “Trong một gia đình theo đạo thiên chúa, lễ Giáng sinh là ngày lễ lớn nhất trong năm, lại là mùa vàng khi hóa chất phát tán với số lượng lớn. Vậy là anh đón Noel vào bệnh viện thì phát hiện bị ung thư thận. Khối u to bằng quả chanh. Thật không thể tin được khi nghe bác sĩ thông báo con bị bệnh mà bố mẹ ngã quỵ. Tuy nhiên, tôi không còn thời gian để chần chừ. Chuyến xe 6 tiếng Trang vào Sài Gòn chữa bệnh.
Thiên Kim ôm mẹ Ảnh: Thu Anh.
Từ đó, gia đình cầu trời, khấn vái. Tất cả đều mong Thiên Kim sớm bình phục, bớt đau, trước mắt sẽ tiêu bớt khối u do hóa chất, bé đủ sức khỏe để chuyển lên Bệnh viện Nhi Đồng1 phẫu thuật. Tiền thì đổi lấy gì để khỏi bệnh? “, Mr. . Tôn nói.
Lê Thị Thúy Quỳnh, người con gái Cà Mau, cũng mong ước điều giản dị của mình trong đêm Noel là tuổi 17 là “thật tốt”. Sau hơn 4 năm điều trị, căn bệnh ung thư xương tưởng như đã tạm khỏi, không ngờ mức độ nặng lại tái phát. Vài tháng trước, Quinn phải đứng trước sự lựa chọn sinh tồn, hoặc cắt cụt chân phải để cứu lấy mạng sống và sau đó điều trị lại từ đầu, hoặc đầu hàng ngay cả khi cái chết cận kề.
Quin lại nhượng bộ. Được sự động viên không ngừng của mẹ và bác sĩ, cô nuốt nước mắt vào trong, lên bàn mổ, vỡ òa. Hai chiếc nạng này đã bỏ tiền cược xuống đất và trở thành bạn thân của Quinn. Quỳnh tin rằng thời khắc khó khăn nhất phải vượt qua chính là lúc trận chiến kết thúc. Ngày mai cô ấy lại được xuất viện, khi bệnh ung thư thuyên giảm. Quinn nói: “Tôi vẫn còn một chân, tôi vẫn đi bộ, tôi vẫn có thể làm được nhiều việc.” Anh sinh ra trong bệnh viện. Ảnh: Chữ cái tiếng Anh .
Chữ cái tiếng Anh